Tàng trữ bao cao su là… có tội
Công an bắt quả tang một vụ mua bán dâm. Tang vật thu giữ là hàng
ngàn chiếc bao cao su do chủ nhà nghỉ trang bị. Lẽ ra như nhiều vật dụng bình
thường thì giờ đây bao cao su gồng mình gánh trách nhiệm pháp lý…
Câu chuyện về “bong bóng sung sướng”
Ngày 16.10, Công an huyện Hữu Lũng, tỉnh
Lạng Sơn khởi tố vụ án hình sự về môi giới, chứa gái mại dâm. Cơ quan điều tra
cũng khởi tố bị can với ông La Minh Vượng, chủ một nhà nghỉ tại địa phương về
hành vi trên.
Trước đó, tại ba
phòng nghỉ, cơ quan chức trách phát hiện ba đôi nam nữ đang mua bán dâm.
Như bao vụ môi
giới mại dâm khác trên mọi miền đất nước, ông Vượng khai nhận gái mại dâm ở tại
nhà nghỉ để phục vụ khách có nhu cầu. Mỗi lần bán dâm, các cô gái lấy 200.000
đồng, chi cho ông Vượng 90.000 đồng. Tiền thuê phòng do khách trả.
Ngay sau khi vụ
việc được phát hiện quả tang, cơ quan điều tra tiến hành khám xét nhà nghỉ do
ông Vượng làm quản lý. Tại đây, ngoài những vật dụng có liên quan, cơ quan điều
tra cũng thu giữ 1.600 chiếc bao cao su.
Theo thông tin từ
nhiều tờ báo, công an cho rằng số bao cao su này là tang vật vì quản lý nhà
nghỉ đã có hành vi tàng trữ…
Tang vật hay đồ vật?
Năm 2013, trong báo cáo về phòng chống mại
dâm, HIV/AIDS, UBND TP.HCM đề xuất quy định về việc đặt bao cao su trong tất cả
các nhà nghỉ, khách sạn.
Trước đó, tại
nhiều địa phương như Bà Rịa – Vũng Tàu, Đồng Nai, An Giang… việc này gần
như không mới. Hầu hết các khách sạn tại huyện Tân Châu, tỉnh An Giang đều được
trang bị bao cao su ngay quầy lễ tân hoặc giường ngủ trong phòng với hàng chữ
rất đẹp và văn minh: “Xin mời lấy”.
Trong một lần trả
lời báo chí, phó cục trưởng Cục Phòng chống tệ nạn xã hội, Bộ Lao động – Thương
binh và Xã hội Lê Đức Hiền cho rằng việc làm này là tân tiến, văn minh để đề
phòng các loại bệnh lây qua tình dục. Theo ông Hiền, đây là giải pháp hay chứ
không phải tạo điều kiện cho gái mại dâm.
Vậy việc có bao
cao su, dù số lượng lớn trong nhà nghỉ có phạm pháp? Có bị coi là tàng trữ?
Trao đổi với phóng
viên báo điện tử Motthegioi.vn, luật sư Trần Công Ly Tao, Phó chủ nhiệm Đoàn
Luật sư TP.HCM cho rằng tang vật phạm tội phục vụ cho hành vi phạm tội.
Tuy nhiên, không
thể nói bao cao su là tình tiết của vụ án vì bản thân nó không phải là vật cấm
mua bán, tàng trữ… “Trong vụ án mua bán dâm thì người môi giới và chứa mại dâm
mới là đối tượng chịu trách nhiệm hình sự. Nếu thu bao cao su như tang vật thì
tất cả các điểm bán bao cao su trên toàn quốc đều là tàng trữ. Suy nghĩ vậy là
không đúng pháp luật và thiển cận”. Luật sư Trần Công Ly Tao nói.
Đồng quan điểm
trên, luật sư Phan Minh, Đoàn Luật sư TP.HCM ví von: “Chồng đi công tác, vợ còn
bỏ bao cao su vào ba lô chồng. Bây giờ bao cao su như viên kẹo mà thôi”.
Theo luật sư Phan
Minh, cơ quan điều tra không nên cứng nhắc vì đối với vụ án mua bán dâm thì nó
không phải là tang vật. Xu hướng văn minh của thế giới là mọi người đều phải
trang bị bao cao su cho mình để khi cần thiết thì phòng tránh thai hoặc phòng
tránh các bệnh nguy hiểm lây qua đường tình dục.
“Đã đến lúc phải
bắt buộc khách sạn, nhà nghỉ trang bị bao cao su cho khách. Xem bao cao su là
tang vật, chứa nó là tàng trữ thì chẳng khác nào đi ngược lại sự tiến bộ, văn
minh”, luật sư Minh nói.
Thanh Nhã