Thứ Sáu, 28 tháng 2, 2014

Quê Choa: Ông Thủ tướng chưa yên? (Phần 3)

Ông Thủ tướng chưa yên? (Phần 3)

Nguyễn Ngọc Già
Báo VNN cho biết [1]: "Một kết quả khảo sát của Phòng Thương mại và Công nghiệp Việt Nam (VCCI) đã khiến không ít người giật mình". Giật mình việc gì? "Đó là, tỷ lệ thành công khi thuê “xã hội đen” thu hồi nợ cao đến 90% và thời gian chỉ từ 15 đến 30 ngày, trong khi đó nếu sử dụng phương án khởi kiện tại tòa và cơ quan thi hành án, thì hiệu quả thu hồi chỉ khoảng 50% và thời gian kéo dài tới... 400 ngày". Cũng theo khảo sát, chỉ có 30% số người được hỏi, chọn tòa án làm nơi "thanh toán" nợ nần.


Không biết thông tin này có làm cho Ngân hàng Bản Việt hay thương hiệu thức ăn nhanh McDonald's lo lắng chút nào không, rủi như "một ngày đẹp trời", các vị chủ nhân này cũng buộc phải nhờ tới "xã hội đen" ra tay để thu về đồng vốn "mồ hôi nước mắt" tần tảo bao năm qua giờ có nguy cơ mất trắng bởi các chủ nợ chây ì?

"Cá ăn kiến có ngày kiến ăn cá". Đời bể dâu thật khó lường, không ai dám nói trước điều gì, đặc biệt trong một xã hội loạn lạc đến khủng khiếp như Việt Nam hiện nay, dù ông Thủ tướng có vẻ đang loay hoay làm thế nào để khai triển "nhà nước pháp quyền" trên thực tế?

Kiệt quệ và bỏ chạy

 Làm sao có thể yên nổi khi phải chứng kiến hình ảnh nhà độc tài Viktor Yanukovych chạy trốn và để lại một "đống nợ nần" cùng sự chia rẽ sâu sắc trong dân chúng với biểu hiện nghiêm trọng như BBC cho hay [2]: "Việc chiếm giữ các trụ sở [chính phủ] xảy ra một ngày sau có đụng độ giữa phe ly khai thân Nga và những người ủng hộ ban lãnh đạo mới ở Ukraine" tại vùng Crimea đông người gốc Nga sinh sống. Cờ Liên bang Nga đã được treo lên tại đó như một chỉ dấu rẽ chia nghiêm trọng của hai phe.

Tình hình Ukraine đang diễn ra làm dư luận Việt Nam bùng lên một sự liên hệ để so sánh những điểm giống nhau và khác biệt giữa một quốc gia lệ thuộc quá nhiều vào Liên bang Nga và một quốc gia cũng như thế với Trung Quốc.

Người ta cũng biết Ukraine lâm vào thế kẹt với Nga, đó là lý do làm cho gói cứu trợ còn lại khoảng 12 tỉ USD từ Moscow có nguy cơ bỏ dở [3], trong khi đó "Ukraine cần phải thanh toán khoản nợ khoảng 6,5 tỷ USD trước cuối năm 2014, đồng thời cần thêm 6,5 tỷ USD để trang trải các khoản thâm hụt tài khoản vãng lai". Nguy cấp hơn [4]: "Trong 3 ngày tới, chính phủ Ukraine lâm thời phải tìm được ít nhất 5 tỷ euro để tránh khả năng vỡ nợ...". Song song đó, "cùng ngày 26-2, IMF đã đề xuất khả năng gửi một đoàn công tác tới Ukraine để chuẩn bị về mặt kỹ thuật khả năng giải ngân các khoản cứu trợ tài chính mới cho chính phủ lâm thời..."

IMF thật nhanh nhảu. Hoa Kỳ là quốc gia chiếm tỉ trọng vốn cao nhất trong tổ chức này.

Tháng 9/2012, Cổng thông tin điện tử Chính Phủ cho hay [5]: "Từ tháng 4/2004 đến nay, quan hệ Việt Nam - IMF tiếp tục được duy trì tốt đẹp mặc dù giữa hai bên không còn chương trình vay vốn". 

 Chiều 26/9/2013, ông Thủ tướng bay sang Washington D.C để thăm IMF và WB. Báo Dân Trí cho biết [6] ông Nguyễn Tấn Dũng "bày tỏ niềm vui lần đầu đến thăm trụ sở IMF"(!). Đúng một năm về trước [7]: "...Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng khẳng định, chính phủ không cần đến sự hỗ trợ của Quỹ Tiền tệ Quốc tế - IMF, do tình hình kinh tế vĩ mô của Việt Nam « đang có nhiều chuyển biến tích cực »...".

Sau khi Moody's công bố nợ xấu Việt Nam ít nhất 15%, ngày 21/2/2014 Ngân hàng nhà nước đã nhanh chóng bác bỏ thông tin này với lời giải thích [8]: " Nếu tính toán một cách thận trọng, thì tỷ lệ nợ xấu, bao gồm cả nợ xấu được cơ cấu lại theo Quyết định 780/QĐ-NHNN, chỉ khoảng 9%".

Cũng trong bài báo này, Ngân hàng nhà nước tiếp tục khẳng định: "...những thông tin thị trường và những nghiên cứu, đánh giá chất lượng tín dụng của cơ quan, tổ chức không có chức năng quản lý Nhà nước chỉ có ý nghĩa tham khảo". Với con số chênh lệch quá lớn (từ mức dưới 4% lên 9%) ít nhất cho thấy Ngân hàng nhà nước công bố các chỉ số kinh tế quan trọng tỏ ra bất nhất. Cho tới khi có những tổ chức chuyên nghiệp trên thế giới uy tín lên tiếng, họ vội vàng đính chính, điều này càng dễ bộc lộ thành ngữ "dấu đầu lòi đuôi", đó không phải cách làm việc chuyên nghiệp và khôn ngoan.

Cập nhật tháng 5/2013, Vietinbank trở thành ngân hàng có vốn lớn nhất Việt Nam [9], nơi vừa "dính chàm" qua vụ án Huỳnh Thị Huyền Như và đòi phủi tay trong việc làm mất 4.000 tỉ đồng.

Agribank, ngân hàng lớn thứ hai hiện nay và cũng đầy tai tiếng theo cách gọi của báo Người Đưa Tin [10] "Hàng loạt sếp lớn Agribank ‘dính’ vòng lao lý". Hiện nay nợ xấu của ngân hàng này được cho là hơn 33.000 tỉ đồng [11], có thể tin được theo tổng nợ xấu là 4% như công bố trước đây. Số này chiếm 25% nợ xấu toàn hệ thống ngân hàng. Các hành vi vi phạm pháp luật của nhiều cá nhân thuộc Agribank diễn ra trong thời gian ông Nguyễn Ngọc Bảo giữ chức Chủ tịch ngân hàng Agrinbank (từ tháng 7/2011). Tuy nhiên, ông Bảo vừa được bổ nhiệm giữ chức Phó trưởng ban kinh tế trung ương [12] vào 30/12/2013. Việc "đi lên" của ông Bảo dễ liên tưởng đến hình ảnh "thong dong" như chưa hề vướng chút "bụi trần" nào từ khối nợ khủng khiếp như trên mà người quan sát chưa thể tin đó là con số cuối cùng (?).

Người ta nhắc lại câu thành ngữ "Kẻ ăn ốc người đổ vỏ".

Tù nhân lương tâm và TPP

 Theo "truyền thống", nhiều người tin chắc có mối liên hệ giữa "tiền" và "tù". Tất nhiên, dưới chế độ cộng sản, những "vật thể" đạt cả "giá trị" và "giá trị sử dụng" cao, không ai khác hơn các tù nhân lương tâm.

Trong một lá thư ông Trần Huỳnh Duy Thức gởi về gia đình [13], ông cho biết: "...Nếu muốn sống ở nước ngoài, như ba cũng biết, thì con đã có quốc tịch khác từ lâu rồi". Do đó, ông Thức tha thiết: "... mong ba hiểu cho con và ủng hộ con đến cùng để đòi lại công lý cho con, chứ không chỉ là tự do thân thể. Con tin rằng chúng ta sẽ làm được, sẽ rất đau xót nếu tổ quốc từ chối mình để mình phải nghĩ đến việc tị nạn, phải không ba?". 

Tâm sự của ông Trần Huỳnh Duy Thức có vẻ làm người đọc thấy rõ mối tương quan của việc trả tự do đi kèm điều kiện "cút khỏi" "nước CHXHCNVN" do giới cầm quyền cộng sản đặt ra.

Cũng trong những ngày giáp tết vừa qua, một bút danh lấy tên Nguyễn Nhân Trung tung tin thất thiệt [14]: Sẽ có nhiều tù nhân lương tâm nổi tiếng được trả tự do nhưng kèm điều kiện "biến khỏi Việt Nam" làm nhiều độc giả giận dữ khi người cộng sản xem sinh mạng và tự do của những người đấu tranh dân chủ trở thành món hàng đổi chác cho lợi ích "kinh tế thị trường định hướng XHCN" trong thời điểm ngắc ngoải sống với hoàn cảnh cạn kiệt "tiền nong".

Thủ đoạn này quá cũ và càng phơi bày bản chất "chợ búa" của chế độ độc tài toàn trị. Họ không hiểu nổi, lòng dân ngày nay không còn như nhiều năm về trước. Tư duy người cộng sản Việt Nam vẫn lạc hậu trong bối cảnh nhiều chế độ độc tài đã và đang diệt vong.

Cùng với thủ đoạn nhàm chán đó, hàng loạt vụ khủng bố trước và sau tết Giáp Ngọ diễn ra dày đặc cả 3 miền Bắc - Trung - Nam: với Phạm Văn Trội, Nguyễn Bắc Truyển và phu nhân, toàn bộ gia đình ông Huỳnh Ngọc Tuấn, Bùi Thị Minh Hằng, Nguyễn Thị Thúy Quỳnh, Nguyễn Văn Minh, Nguyễn Văn Thạnh v.v... và với Phạm Thanh Nghiên mới đây trong đám tang thân mẫu của chị, cùng nhiều người khác.

Các trường hợp gần như chung một cung cách: tấn công thô bạo, hành hung dã man, kèm theo đe dọa như Nguyễn Lân trưởng CA xã Hòa Phước, huyện Hòa Vang Đà Nẵng, đã đe dọa trắng trợn mẹ ông Thạnh rằng: Nguyễn Văn Thạnh sẽ phải chết nếu không tự tước bỏ quyền tự do ngôn luận của mình [14A].

Ông Truyển bị tống về Sài Gòn và được thả ra từ đó là chỉ dấu gì? Tại sao công an Đồng Tháp ngang nhiên bắt bà Hằng, bà Quỳnh, ông Minh? Tại sao ông Truyển tiếp tục bị hành hung khi ra Hà Nội tiếp xúc với các đại sứ quán? Tại sao gia đình ông Huỳnh Ngọc Tuấn, cá nhân ông Nguyễn Văn Thạnh liên tục bị khủng bố, đánh đạp dã man? Tại sao đám tang mẹ chị Phạm Thanh Ngiên bị quấy phá?

Tất cả những câu hỏi trên đều chung lời đáp: người cộng sản rất rối trí trước tình hình nội bộ họ phân hóa sâu sắc và họ dùng "chiêu thức đàn áp" người bất đồng chính kiến để trình ra "ê kíp" Thủ tướng càng xấu xí và bất lực sau kỳ UPR vừa qua, cũng như đẩy ông Nguyễn Tấn Dũng vào thế rất khó gỡ, bởi 227 lời khuyến nghị từ thế giới đang chờ hồi đáp vào tháng 6/2014. Do đó, dự đoán trong 4 tháng tới, khả năng sẽ xảy ra liên tục trên diện rộng các cuộc trấn áp thô bạo và nguy hiểm hơn đối với nhiều người, đặc biệt đối với 4 người: Bùi Thị Minh Hằng, Nguyễn Thị Thúy Quỳnh, Nguyễn Văn Minh và Nguyễn Văn Thạnh.

Với mô hình "cai trị" bấy lâu, đầy chất "cát cứ địa phương", điều này không có gì lạ. Chỉ mỗi "miếng đất đẹp" cấp cho Viện Toán của ông Ngô Bảo Châu mà 3 năm qua, ông Phạm Quang Nghị còn "hà tiện" với ông Thủ tướng, làm sao dám mong ông bí thư Hà Nội "vuốt mặt nể mũi" để giúp ông Thủ tướng giữ "thể diện quốc gia" trước đại sứ quán Úc, khi vợ chồng ông Nguyễn Bắc Truyển bị hành hung giữa thanh thiên bạch nhật, nói gì đến 227 lời khuyến nghị từ UPR (!).

Dư luận vẫn đang gắn kết nhân quyền và TPP, tất nhiên trong đó có cả tù nhân lương tâm.

Một mắc mứu lớn trong gia nhập TPP là việc phải có nghiệp đoàn độc lập và các doanh nghiệp kinh doanh bình đẳng. Xét cho cùng, đó cũng là những chuẩn mực nhân quyền mà bấy lâu nay vẫn chưa có tại Việt Nam.

Nên thêm vào 2 chữ "cộng sản" trước tựa bài [15] "Việt Nam được hưởng lợi nhiều nhất từ TPP” của báo Cafef.vn để dân Việt Nam đừng bị ru ngủ từ những ông (bà) "giáo sư", "tiến sĩ". Chính xác hơn, các "nhóm lợi ích" hưởng lợi nhiều nhất, một khi TPP thành công. Lấy gì đảm bảo sau đó người dân được tự do lập nghiệp đoàn và các doanh nghiệp bình đẳng kinh doanh, khi họ buộc phải tìm mọi cách tồn tại trong một chế độ đứng hàng "đệ nhất lật lọng" của thế giới cộng sản mà ngay cả "anh em bốn tốt" của họ còn khinh bỉ để năm xưa "dạy cho bài học" và hôm nay đang tìm mọi cách "liếm" trọn biển Đông bằng "cái lưỡi bò"? Và "tấm gương" từ lời hứa cuối 2018 Việt Nam đoạn tuyệt kinh tế phi thị trường, khi được vào WTO, đến nay đã xuất hiện nhiều vết rạn, nhất định 2018 nó vỡ nát.

Dù thành công hay thất bại, chiêu bài TPP chỉ là "chiến lợi phẩm" của bên này hay bên kia. Đừng nhân danh vì "lợi ích Việt Nam" nữa, hỡi người cộng sản!  Rất tiếc, họ không bao giờ chấp nhận chân lý: không có gì là không phải trả giá. Họ quá tham và luôn muốn được tất cả, nên ngày nay mới ra cớ sự một Việt Nam luôn èo uột về kinh tế, luôn bị thế giới dè chừng trong mọi vấn đề!

Kết

Có nhiều người muốn "vùi chôn" vụ án "Cố ý làm lộ bí mật nhà nước" cùng với nấm mồ Phạm Quý Ngọ. Tuy nhiên, càng muốn chôn vùi nó mặc nhiên chấp nhận Phạm Quý Ngọ là kẻ có tội. Cần tiếp tục tiến hành điều tra các nghi can liên quan, đó là cách giải quyết hợp pháp, hợp lý, hợp tình, bởi ông Ngọ không phải là nghi can duy nhất trong vụ án đã được khởi tố.

Vụ ông Ngọ chưa yên, lại này nòi ra dinh thự "khủng" của ông Trần Văn Truyền. Dư luận đang đòi "tra" cho đến khi nào "thanh" với câu hỏi: tiền đâu nhiều đến mức mà lương của một Tổng thanh tra Chính phủ có thể xây cả một "lâu đài tình ái" to đến thế và có thể còn nhiều tài sản ở các địa phương khác?

Báo VNExpress cho hay [16]: "UBND TP HCM vừa quyết định mua lại 1.050 căn hộ tại quận Bình Thạnh để bố trí tái định cư cho các dự án trọng điểm của thành phố" với trị giá hơn 800 tỉ đồng, trong đó phục vụ cả cho việc giải tỏa nhà dân để xây mới "trường Cán bộ Tp". Hiệu trưởng trường này là bà Trương Thị Hiền - vợ ông Lê Thanh Hải - Bí thư thành ủy Tp.HCM.

Những lý luận giáo điều Mác - Lê - Hồ "ế chỏng chơ" như rau héo chợ chiều, đến nỗi phải dụ sinh viên bằng cách "khuyến mãi" miễn phí [17], nay hà cớ gì tốn thêm hàng trăm tỉ đồng của dân để giả tỏa nhà dân xây mới "trường cán bộ" (?).  Tuy nhiên đáng nói hơn, với cách thức tự tiện trấn "một đống nhà tái định cư" cho dân theo kiểu "chịu thì chịu không chịu thì thôi", nên chẳng có gì lạ khi "đội quân" dân oan tiếp tục tăng lên nhanh chóng và ông Thủ tướng nói riêng cùng các ông, các bà cộng sản cấp cao nói chung đừng than trách "dân khố rách áo ôm" lếch thếch kéo lê hết từ nơi này sang nơi khác để "làm xấu mặt các người", như mới đây người dân đã kéo đến lãnh sự quán Mỹ tại Sài Gòn đòi đất [18]

Ông Thủ tướng có yên nổi không với những thông tin ngồn ngộn như thế?

Nếu ông Nguyễn Tấn Dũng chưa yên, thì thông tin cuối cùng này có thể làm ông "yên tâm" hơn tí chút : "Việt Nam âm thầm mở những casino để phục vụ cho khách từ Trung Cộng" [19] với giá trị đầu tư lên đến cả chục tỉ đô la Mỹ tại Lạng Sơn, Đà Nẵng, Vũng Tàu v.v... Thông tin này có vẻ cũng dành cho những ai đang thất nghiệp quan tâm để tìm "một chỗ đứng" và nó đang chờ đón những ai muốn... "đổi đời". Khái niệm "đổi đời" tùy theo định nghĩa mỗi người dân Việt Nam (!)
(Hết)

Nguyễn Ngọc Già, Việt Nam 28-02-2014
Xem Quê Choa !:

ha nguyenthanh: Trung Quốc đang có âm mưu gì ở Hà Tĩnh và Quảng Tr...

Nguyễn Hữu Quý

1. Đâu chỉ là tài nguyên, khoáng sản
Việc Trung Quốc trúng thầu và thâu tóm hơn 90% các công trình trọng điểm quốc gia trải dài khắp mọi miền đất nước Việt Nam thì ai cũng biết. Mới đây, khoảng giữa tháng 1/2014, các báo của Nhà nước còn cho biết, 60% doanh nghiệp phía Bắc có người Trung Quốc đứng sau lưng.
Lâu nay, người ta hay dùng danh từ “xâm lược” để chỉ về một cuộc chiến tranh quân sự, do nước A thực ahiện đối với nước B, thì hôm nay, cần được nghĩ khác. Theo tư duy này, ta có thể khẳng định: Trung Quốc đã và đang xâm lược Việt Nam một cách toàn diện. Theo đó, không chỉ hàng ngày, hàng giờ, họ đang gặm nhấm, lấn dần từng tấc đất nơi biên giới (mặc dù giữa hai nước đã cắm mốc), tấc biển ngoài khơi xa, mà họ còn xâm lược rất thành công về kinh tế, chính trị, và đặc biệt là về ngoại giao… Việc Việt Nam không chính thức kỷ niệm 40 năm Trung Quốc cưỡng chiếm Hoàng Sa (19/01/1974-19/01/2014), 35 năm ngày Trung Quốc xâm lược Việt Nam (17/02/1979-17/02/2014) cho thấy, cuộc xâm lược của Trung Quốc đối với Việt Nam đã và đang hết sức thành công, không hề tốn một viên đạn mà thực hiện được mục tiêu một cách, ngoạn mục, mỹ mãn…
Câu hỏi được đặt ra ở bài này là: tại sao Bắc Kinh lại “ưu tiên” để cắm chốt ở Hà Tĩnh và Quảng Trị?
clip_image002
Xem tại đây !:

Quê Choa: Mỹ nêu nhiều trường hợp vi phạm nhân quyền của Việ...

Mỹ nêu nhiều trường hợp vi phạm nhân quyền của Việt Nam

Ảnh bên:Bộ trưởng Ngoại giao John Kerry công bố phúc trình thường niên về nhân quyền của Bộ Ngoại giao 27/2/14 tại trụ sở Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ trong thủ đô Washington

Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ hôm 27/2 công bố một phúc trình thường niên, tổng kết tình hình nhân quyền thế giới năm 2013, trong đó nêu ra nhiều trường hợp vi phạm nhân quyền ở Việt Nam với các ví dụ cụ thể.


Trong bản báo cáo dài 46 trang, bản phúc trình nói rằng Việt Nam vẫn là một quốc gia ‘độc đoán’, ‘độc đảng’ và lực lượng an ninh do nhà nước kiểm soát ‘đã gây ra các vi phạm nhân quyền’.
Xem tại Quê Choa !:

Quê Choa: Biển Đông: Thế trận mới đang hình thành

Lê Ngọc Thống

 “Lợi ích quốc gia” của Mỹ trên Biển Đông không chỉ đơn thuần là “tự do hàng hải” mà còn lớn hơn nhiều,đó là an ninh quốc gia Mỹ và Nhật Bản... 

Giới hạn “lợi ích quốc gia” của Mỹ đã đến vạch đỏ...


Từ cuối năm 2013, các tuyên bố chính thức cũng như không chính thức của giới lãnh đạo ngoại giao và quân sự Mỹ về Biển Đông đã cứng rắn hẳn lên đối với Trung Quốc, khi Bắc Kinh càng lúc càng có thêm các hành động được coi là khiêu khích để áp đặt bằng sức mạnh các đòi hỏi chủ quyền của mình tại Biển Đông. Phải chăng giới hạn “lợi ích quốc gia” của Mỹ đã đến vạch đỏ?
Xem tại Quê Choa !:

Thứ Năm, 27 tháng 2, 2014

Quê Choa: Đã tới lúc dân VN giành quyền giám sát?

Quê Choa: Đã tới lúc dân VN giành quyền giám sát?: Theo BBC   Đã tới lúc các tổ chức dân sự ở Việt Nam đứng ra thực hiện quyền giám sát quyền lực nhà nước độc lập từ giám sát tham nhũng ...

Sẽ bảo tồn trọn vẹn cầu Long Biên bằng tư duy tiến sĩ!

Tiến sỹ Trần Đình Bá

 Hội Kinh tế & Vận tải đường sắt Việt Nam – Hội Kiến trúc sư Việt Nam
Sau đề xuất phá cầu Chương Dương gây sốc tới mức nguyên Phó Thủ Tướng Đồng Sĩ Nguyên phải lên tiếng ngăn chặn thì nay các Thứ trưởng Bộ Giao thông Vận tải lại đưa ra 3 phương án tháo dỡ cầu Long Biên. Giữa lúc giao thông nối hai bờ sông Hồng còn nan giải thì ý tưởng xóa sổ cầu Long Biên đưa ra lúc này thật lạc lõng vô cảm cần được xem xét cân nhắc một cách cẩn trọng.


Có một cây cầu đặc biệt như thế!

Cầu Long Biên bắc qua con sông rộng và hung dữ, đi qua ba thế kỷ đầy biến động với những cuộc đụng đầu lịch sử mang tầm thời đại. Việt Nam đang tự hào đã sở hữu một cây cầu đặc biệt nhất thế giới về giá trị vật thể, phi vật thể, và cả công năng sử dụng.

Lấy cảm hứng về truyền thuyết huyền thoại “Thăng Long”, các kiến trúc sư và kỹ nghệ gia hãng Daydé & Pillé của Pháp chọn hình tượng con rồng bơi qua nhẹ nhàng qua sông Hồng với chiều dài 2290m qua sông và 896m cầu dẫn phụ trợ giành kỷ lục là cầu thép dài nhất thế giới có kiến trúc độc đáo của thế kỷ XX. Nằm trong dự án trọng điểm thời đó đích thân Thống sứ Bắc Kỳ được cử làm Chủ tịch Hội đồng thẩm định để chọn ra dự án tối ưu. Cầu mang tên của toàn quyền Đông Dương Paul Doumer, tác giả siêu dự án đường sắt xuyên Đông Dương và xuyên Việt đã đứng ra thuyết phục Quốc hội Pháp chi một khoản tiền rất lớn cho cả Cầu Long Biên và hệ thống đường sắt.

Ông đã kêu gọi các kỹ nghệ gia tài giỏi của nước Pháp đưa cây cầu kim loại đầu tiên vào Việt Nam, giữa lúc việc trị thủy ở sông Hồng là rất khó khăn vì độ hung dữ của nó.Công ty Eiffel có danh tiếng được chọn thầu thiết kế và xây dựng cây cầu. Vì thế, cầu Long Biên ngang bằng về thời gian và giá trị về biểu tượng công nghệ xây dựng với tháp Eiffel nổi tiếng ở kinh đô Paris vì tính duy nhất “có một không hai” của nó.

Cầu đường sắt dài nhất cho tuyến xuyên Việt, trở thành kỳ tích gắn với cầu Đà Rằng, đường sắt răng cưa Phan Rang Đà Lạt, hầm vượt đèo Hải Vân… tạo nên kỳ quan của đường sắt quốc gia. Thời đó Pháp là nước có công nghệ xây dựng và kỹ nghệ luyện sắt thép rất cao, phải dùng tới 5600 tấn thép cán, 137 tấn gang, 165 tấn sắt, 7 tấn chì phối hợp nhuần nhuyễn đạt đến đỉnh cao kỹ nghệ vật liệu. Thép có hàm lượng cacbon phù hợp nên vừa đảm bảo cường độ chịu lực vừa “nhiệt đới hóa” chống ăn mòn, trên 110 năm ở môi trường xâm thực rất cao mà các dầm thép vẫn “trơ gan cùng tuế nguyệt”. Cùng thời và cùng vật liệu với tháp Eiffel, có thể coi đây là một bảo tàng sống về vật liệu thép của thế kỷ 19 mà các kỹ nghệ gia về thép thời nay vẫn đang tìm kiếm nghiên cứu.

Xin đừng phạm sai lầm theo kiểu “qua cầu rút ván”!

Vội vàng phá bỏ tuyến đường sắt Phan Rang – Đà Lạt, mang đầu máy qua bán tại Thụy Sỹ, chặt bỏ các tuyến đường sắt nối với các hải cảng, phá bỏ toàn bộ hệ thống tàu điện Thủ đô, rồi những ý tưởng tháo bỏ đường sắt đi qua cầu Long Biên để chỉ dành cho đường bộ… thật xót xa. Cái giá phải trả là quá đắt để nay muốn tìm lại cũng không thể nào có được trong khi đó ảo tưởng mơ hồ về hàng trăm dự án tàu điện ngầm, tàu điện trên cao, tàu điện mặt đất tuyến số 1, 2, 3, 4… rồi dự án đường sắt cao tốc Hà Nội – TP HCM… nay lại di dời vị trí cầu, vạch lại tuyến đường sắt quốc gia…

Trong khi Hà Nội đang rất cần rất nhiều cây cầu để giải tỏa giao thông chống ùn tắc, trong khi đang thiếu vốn cho rất nhiều dự án giao thông công cộng, trong khi cầu Long Biên là cây cầu huyết mạch cho Thủ đô, là linh hồn của tuyến đường sắt xuyên Việt… thì cả 3 phương án mà Bộ Giao thông Vận tải đưa ra hối thúc gấp gáp lúc này thật phản cảm, lạc loài vì chưa làm thêm được gì cho cộng đồng mà cứ đòi phá để mưu cầu cho lợi ích nhóm của những dự án đầy tham vọng nhưng cũng đầy viển vông. Đạo lý dân tộc luôn khuyên con người tối kỵ chuyện “ lấp giếng phá cầu” thì ý tưởng đưa ra lúc này không khác một việc làm “qua cầu rút ván”.
Xem tại Quê Choa !:

Thứ Tư, 26 tháng 2, 2014

Quê Choa: Bản kiểm điểm không đúng yêu cầu

Bản kiểm điểm không đúng yêu cầu

Tống Văn Công 
 NQL: Mọi việc đều có cái kết của nó cả. Đọc nội dung hướng dẫn kiểm điểm ông Tống Văn Công và bản tường trình của ông Tống Văn Công cho thấy sự ngược nhau về tư duy và phương pháp tư duy trên cùng một vấn đề. Dễ dàng thấy ông Tống Văn Công đang nói với các đầu gối vô cảm, thế có phí không? Nhưng nghĩ lại ông Tống Văn Công không hề mất công tốn sức để nói với  các đầu gối vô cảm, chính là ông đang nói với dân, những người ông đã hy sinh chiến đấu vì họ, đến nay ông không hề hối tiếc


Gợi ý :Những nội dung cần kiểm điểm đối với đảng viên

 1- Nội dung sai phạm:

    Từ năm 2009 đến 01/2013 đảng viên Tống Văn Công đã có nhiều bài viết trên mạng internet, được các trang mạng xã hội tán phát, nội dung chủ yếu là phủ nhận quan điểm, đường lối của đảng về con đường đi lên chủ nghĩa xã hội, phân tích có ý xuyên tạc tư tưởng Hồ Chí Minh, ủng hộ và cổ xúy “đa nguyên chính trị, đa đảng, Nhà nước tam quyền phân lập, xã hội dân sự dân chủ, tự do báo chí theo phương Tây …”
Xem tại đây !:

Thứ Ba, 25 tháng 2, 2014

HUỲNH NGỌC CHÊNH: THẤY GÌ TRONG THIẾT KẾ CẦU TREO BỊ ĐỨT!

Nguyễn Tấn Thành

Có rất nhiều stt mổ xẻ về vụ này, nhưng chưa có một sự phân tích sâu sắc về sai lầm của thiết kế cầu này, hòng để xem lại các cầu khác, cũng như là bài học cho các kỹ sư khi thiết kế các máy móc khác.
Nhìn vào cầu trong hình ta thấy gì:
- Tay vịn lang cang vững chắc, ở đây dùng hai cây V4 chạy dọc theo cầu, mỗi m có một trụ V4
- Mặt cầu được lót bằng sắt tấm dày tầm 2mm được các đinh tán xuống các dầm dưới.
- Hình không cho thấy hệ dầm dưới nhưng khi bị đứt như vậy, mặt cầu không bị biến dạng, vẫn phẳng, chứng tỏ hệ dầm dưới khá kiên cố.
- Mỗi m của sàn, dầm, lang cang này phải tới 200kg và 54m đó, khối lượng nó không dưới 10 tấn.

Và như vậy với sự kiên cố đó của cái mặt cầu, lang cang đã làm tăng trọng lượng vô ích của cái cầu này lên quá lớn. Nếu hệ cáp, neo chịu được 11,5 tấn mà khối lượng cầu đã 10 tấn còn tải trọng người là 1,5 tấn thì bản thân cầu không tải đã ngấp nghé sự an toàn.

Đây là một sai sót thiết kế thường gặp phải với những người thiếu kiến thức căn bản. Thay vì gia cố hệ cáp, neo giằng, thì họ lại gia cố mặt cầu, lang cang làm tăng tải trọng vô ích, khiến tải trọng hữu ích nhỏ lại đến mức có thể gây tai nạn.

Hy vọng đây là bài học cho tất cả chúng ta trong việc thiết kế nói chung và thiết kế cầu treo nói riêng. Mong mọi người có trách nhiệm xem lại tất cả các cầu treo hiện hành quanh mình. Và nhớ nguyên tắc, cầu càng nhẹ bao nhiêu thì càng an toàn bấy nhiêu.
Thấy gì trong thiết kế cầu treo Lai Châu bị đứt !

Có rất nhiều stt mổ xẻ về vụ này, nhưng chưa có một sự phân tích sâu sắc về sai lầm của thiết kế cầu này, hòng để xem lại các cầu khác, cũng như là bài học cho các kỹ sư khi thiết kế các máy móc khác.

Nhìn vào cầu trong hình ta thấy gì:
- Tay vịn lang cang vững chắc, ở đây dùng hai cây V4 chạy dọc theo cầu, mỗi m có một trụ V4 
- Mặt cầu được lót bằng sắt tấm dày tầm 2mm được các đinh tán xuống các dầm dưới.
- Hình không cho thấy hệ dầm dưới nhưng khi bị đứt như vậy, mặt cầu không bị biến dạng, vẫn phẳng, chứng tỏ hệ dầm dưới khá kiên cố.
- Mỗi m của sàn, dầm, lang cang này phải tới 200kg và 54m đó, khối lượng nó không dưới 10 tấn.

Và như vậy với sự kiên cố đó của cái mặt cầu, lang cang đã làm tăng trọng lượng vô ích của cái cầu này lên quá lớn. Nếu hệ cáp, neo chịu được 11,5 tấn mà khối lượng cầu đã 10 tấn còn tải trọng người là 1,5 tấn thì bản thân cầu không tải đã ngấp nghé sự an toàn. 

Đây là một sai sót thiết kế thường gặp phải với những người thiếu kiến thức căn bản. Thay vì gia cố hệ cáp, neo giằng, thì họ lại gia cố mặt cầu, lang cang làm tăng tải trọng vô ích, khiến tải trọng hữu ích nhỏ lại đến mức có thể gây tai nạn.

Hy vọng đây là bài học cho tất cả chúng ta trong việc thiết kế nói chung và thiết kế cầu treo nói riêng. Mong mọi người có trách nhiệm xem lại tất cả các cầu treo hiện hành quanh mình. Và nhớ nguyên tắc, cầu càng nhẹ bao nhiêu thì càng an toàn bấy nhiêu.
---------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Nguyen Kim đã chia sẻ ảnh của Dân Choa.

hãy nhìn kỹ chỗ vỡ, chứng tỏ cái bulon này được gia công ở một cơ sở gia đình ( trông 
như sản phẩm đúc gang ). Dùng để neo cầu mà dùng cái này thì sao không sập cầu.



Nó đây này 

Một cái chết kèm theo nhiều cái chết khi đi qua cái cầu. Tit Bin thì khá tâm linh, cho rằng người chết nặng lắm, hồn ma không muốn đi chơi một mình...
Lắm người, nhiều ý. Báo chí thì vội đưa tin...cầu đứt cáp treo.
Thực sự thì cấp không đứt, nó chỉ tuột khỏi đai ốc tăng mà thôi.
Chuyên gia xây dựng Thiện Đỗ nhận xét qua ảnh của hiện trường phán thế này, này :

“Không phải đứt dây cáp mà đứt tăng đơ. Do nhà thầu không hiểu bản chất của tăng đơ là chịu kéo nên đã dùng que hàn để thổi tạo lỗ. Quá trình hàn đã biến thép thành gang nên khả năng chịu kéo rất thấp”.

Rất có lý. Giờ thì tìm nhà thầu chính, thầu phụ, tư vấn giám sát và nhà nào gia công cái đai ốc kia. Chuyện còn dài...
Dân Choa
Xem nguồn !: .

Quê Choa: Nghĩ từ những căn biệt thự của quan chức

Lê Chân Nhân
Tuần qua, dư luận ồn ào khi một tờ báo đưa hình ảnh về biệt thự của một cựu Ủy viên Trung ương Đảng và là quan chức của Chính phủ. Không cần phải bình luận gì nhiều, khi nhìn vào dinh thự đó, người xem sẽ nghĩ rằng, quan chức lấy tiền đâu ra và xây nhà to vậy?




Tất nhiên, trong tâm trí của mỗi người, sẽ liên hệ ngay đến hai chữ “tham nhũng”. Quan chức mà đi xe hơi đắt tiền, xây biệt thự hoành tráng, thì khó lòng để thuyết phục với xã hội rằng, đồng tiền của tôi hoàn toàn trong sạch. Mặc dù, cũng có trường hợp, do tích lũy nhiều năm hoặc gia đình có hoạt động kinh doanh mang lại lợi nhuận.
Xem tại đây !:

Thứ Hai, 24 tháng 2, 2014

Yêu quê hương Việt Nam, thích uống trà mạn: Vừa hợp tác vừa đấu tranh.: Có lẽ ít người biết đến cụm từ này cụ thể là hành động thế nào. Tôi thấy một số người vẫn thắc mắc tại sao đối tượng A, nhóm B cũng đấu tr...

Mua lại của Bángió ! :

Làm rõ chi tiết về Lê Ánh ( Việt Tân ) trong bài viết của Nguyễn Ngọc Như Quỳnh.

Trước tiên trong bài viết về hợp tác và đấu tranh, tôi không khẳng định Nguyễn Ngọc Như Quỳnh là tay sai của anh ninh. Mà tôi nói về thủ đoạn của an ninh khi lợi dụng mâu thuẫn để đánh phá. Và sự tiếp tay vô tình hay có lý do nào đó với an ninh. Xin xem lại đoạn trong bài viết đó.

'' 
Có những người vì thiếu hiểu biết, đố kỵ, ghen tức nhau mà vô tình để những lời an ninh nói nhập vào đầu mình. Dẫn đến tự nguyện làm một người vừa đấu tranh mà vừa hợp tác trong khi chính họ không biết.

Nhưng có người thì nhận thức được điều đó, và họ bằng lòng với việc này. Bởi họ hy vọng sẽ mượn tay an ninh triệt phá các nhóm đấu tranh cạnh tranh với họ, hòng dành được nguồn tiền trợ lực từ hải ngoại cho nhóm của mình. Sâu xa hơn là họ hy vọng vào sự thay đổi xã hội, họ sẽ là lực lượng được ĐCS chọn làm đối thoại trong buổi giao thời. Bởi thế họ luôn tạo cho mình vẻ ngoài là ôn hòa, là chừng mực, là vì một chuyển biến tốt đẹp cho dân tộc mà cả hai bên đều thấy ổn thỏa, hài hòa.''

Tất cả những gì Nguyễn Ngọc Như Quỳnh hồi đáp, thiết nghĩ ở bài viết trước tôi đã nói tương đối đầy đủ. Ở bài viết này chỉ trình bày lại về nhân vật Lê Ánh mà Nguyễn Ngọc Như Quỳnh nhắc tới nhiều năm nay. 

--------------------------------------------------
Đây là bài viết của Nguyễn Ngọc Như Quỳnh.

http://danluan.org/tin-tuc/20140225/blogger-me-nam-the-nao-la-hop-tac-va-the-nao-la-dau-tranh

Trong đó có đoạn.

'' 
Đến giờ phút này, tôi chưa kết tội một ai, nhưng không thể phủ nhận rằng việc tôi bị bắt giữ ở thời điểm đó là do bị tình nghi có liên quan đến đảng Việt Tân.
Nhắc lại chuyện này, hẳn Người Buôn Gió còn nhớ Lê Ánh – thành viên Việt Tân ở Sydney, người mà Người Buôn Gió giới thiệu cho tôi quen biết với cái tên là Cường. Lúc ấy tôi không biết ông Cường này là thành viên của Việt Tân. Cũng chính người này thông qua NBG đã nhờ tôi in áo và tôi nhận lời vì nghĩ đây là việc tốt. Và cũng chính NBG đã để lộ số áo in ở nhà và bị bắt trước tôi vài ngày.
Tôi đã không trách móc gì ai việc này, bởi ở thời điểm đó, tôi không hiểu bản chất sự việc, lại càng không biết được rằng đảng Việt Tân có kế hoạch tiếp cận với những blogger quan tâm đến chính trị xã hội như một chiến dịch tìm người.
Tôi cất giữ những chuyện này, như một bài học kinh nghiệm xương máu cho mình để khôn ngoan và cẩn thận hơn khi tiếp xúc bên ngoài.''

--------------------------------

Thực ra mà nói, thì cái tên Lê Ánh tôi biết được là do Quỳnh nói. Còn ngay cả sau khi bị bắt về, tôi vẫn chỉ biết anh ta tên Cường. Tôi quen anh ta qua sự giới thiệu của cô MT, một người lúc đó gần như là chị em kết nghĩa với Quỳnh. MT giới thiệu với tôi anh ta có biết về diệt vi rút, tôi cũng giới thiệu cho Quỳnh để anh ta diệt vi rút cho. Tôi không giới thiệu một câu nào anh ta về việc trao đổi in áo HSTS hay công việc nào khác, đại loại chỉ là về phòng ngừa , bảo mật cho máy tính.

Còn chuyện Quỳnh và Lê Ánh sau đó quan hệ với nhau thế nào.? Rồi mãi sau này Quỳnh chửi Lê Ánh. Tôi tôn trọng sự riêng tư không nói ra ở đây. Có điều là bản thân tôi lúc đó cũng không hề biết Lê Ánh là người Việt Tân, bài viết của Như Quỳnh nói tôi giới thiệu cô ta với thành viên Việt Tân dường như muốn nói tôi là người của Việt Tân và đang giới thiệu cô ta gia nhập tổ chức này.

Tôi giới thiệu cho cô ta về một người bảo mật máy tính, chứ không giới thiệu một đảng viên Việt Tân.

Như Quỳnh nói hàm ý vì tôi mà cô ta bị bắt lây, rồi cô ta nói tôi bị bắt vì số áo ở nhà tôi trước, sau đó mới đến cô ta. Dường như muốn bảo tôi khai ra cô ta. Bản cung vẫn còn đó, tôi chỉ nhận tôi in áo, không biết ai khác làm gì. Quỳnh đã bị an ninh làm việc trước tôi nhiều ngày, còn tôi mới chỉ gọi lên làm việc hai ngày đã bị bắt. Tôi không hề bao giờ nói mình bị lộ từ đâu. Đó là câu chuyện đã xảy ra, nói chung thì 9 ngày giam với tôi, một kẻ đã bị giam cầm cả nghìn ngày ở những trại tù khắc nghiệt và tàn bạo thì mấy ngày đó chả bõ bèn gì.

Nhưng nếu Như Quỳnh nói tôi giới thiệu người xấu cho cô ta, thì lẽ ra Như Quỳnh cũng nên khước từ trả lời phỏng vấn CNN do tôi giới thiệu sau này. Người của đài CNN muốn phỏng vấn tôi, và tôi lúc đó đã trả lời rằng hãy  phỏng vấn Như Quỳnh để cô ta có được chút danh tiếng. Còn với tôi thì tôi tin vào ngòi bút của mình, không nhanh chóng như trả lời phỏng vấn, nhưng chắc chắn chỉ một vài năm tôi có được vị thế bằng sức viết của mình. Đây là lời tôi nói với người của đài CNN lúc đó, không hề thêm bớt hay bịa đặt. Lúc đó vì mục tiêu đấu tranh muốn được lan rộng, nhân tố có nhiều nơi, đồng đều nên tôi nghĩ vậy.

Đến giờ tôi vẫn nghĩ sự nhận định mình là đúng, sau khi trả lời CNN thì Nguyễn Ngọc Như Quỳnh được dư luận quốc tế biết đến nhiều hơn. Như Quỳnh cũng làm nhiều thứ cho cuộc đấu tranh sau đó, không chỉ trích đánh phá ai như sau này. Còn tôi vài năm sau cũng tự khẳng định được những gì mình xác quyết vào năng lực của mình.

Chúng tôi xa cách nhau không phải vì vụ bị bắt đó, mà vì chuyện mâu thuẫn trong nhận định về Tạ Phong Tần sau này. Như Quỳnh nói như kiểu sau vụ bắt đó, cô ta cho rằng vì tôi, nên cô ta cẩn thận không ngoan đề phòng. Tôi nghĩ cô ta đề phòng '' bên ngoài '' như cô ta nói chứ không phải là tôi. Vì sau đó thời gian dài chúng tôi vẫn trò chuyện, có điều khi Như Quỳnh nói cô ta có việc muốn làm, cần bàn. Tôi trả lời dứt khoát, anh em mình đã một lần chung bị đổ vỡ, giờ không nên bàn gì. Em làm gì em cứ làm, kế hoạch em đừng cho anh biết, khi em triển khai làm công khai thì anh ủng hộ. Lời này tôi nói vào tháng 7 năm 2011 với Như Quỳnh. Sau đó tôi lại bị an ninh TPHCM tóm ngay khi vừa xuống máy bay, họ hỏi tôi về việc ký tên ủng hộ. Tôi gật đầu là mình là người ký ủng hộ lời kêu gọi đó, nếu các ông thích thì ngay tại đây tôi ký cho các ông xem luôn. Các ông khỏi phải nhìn chữ đánh máy trên mạng làm gì. Họ lắc đầu và không vặn vẹo về chuyện ký tên đó nữa.

Chuyện về Tạ Phong Tần, Như Quỳnh và Hồ Lan Hương cáo buộc chị Tần là an ninh, chui vào hàng ngũ đấu tranh để đánh phá. Tôi không tin. Như Quỳnh đưa link một bài viết ai đó nói tôi là chui vào nhà thờ cùng với Lê Trần Luật để moi tiền nhà thờ, đi ăn nhậu, chơi gái và nói rằng đó là Tạ Phong Tần viết về tôi. Tôi không nói gì, trả lời bằng một bài viết khen ngợi chị Tần dũng cảm đấu tranh.

Tôi đi con đường của mình, cả nghìn bài viết , có đến trăm bài chia sẻ với những người bị bắt tù. Chưa bao giờ có bài nào chỉ trích đích danh ai như hôm nay tôi gọi tên Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. Chỉ trích một người phụ nữ có hai con nhỏ không phải là bản chất của tôi. Nhưng khi phân loại đặc tình, bán đặc tình, và loại vừa hợp tác vừa đấu tranh. Trong bài viết của mình tôi cũng nói rõ có những người vừa đấu tranh với lý tưởng cho một xã hội tốt đẹp, nhưng vì sao vẫn đi đánh phá các người khác, nhất là những người đã bị bắt.

Như Quỳnh hôm nay còn nói lại được, chứ Tạ Phong Tần và Bùi Thị Minh Hằng thì không. 

Riêng với Hồ Lan Hương, những lời cáo buộc về chị Tạ Phong Tần rằng an ninh cài, khi chị Tần bị bắt thì kêu là khổ nhục kế, khi mẹ chị Tần tự thiêu thì Hồ Lan Hương nói là có '' vấn đề riêng''. Thiết nghĩ con người này không cần phải nhắc đến nhiều.

Lẽ ra tôi im lặng như nhiều người, không chỉ trích ai để tránh mình sa đà vào cuộc cãi vã. Chỉ trích một người nhiều người biết như Nguyễn Ngọc Như Quỳnh là điều tôi cân nhắc kỹ, vì tôi biết số lượng người ủng hộ cô ta không phải là ít.

Nhưng tôi thấy nói ra điều này, vào lúc này là hợp lý. Cho những ai còn đang ở trong tình trạng vừa hợp tác vừa đấu tranh ý thức được, để giảm bớt sự hợp tác vô tình hay vì có ý đồ muốn độc tôn sự đấu tranh của mình mà làm phương hại đến người khác.

Và tôi thực sự chờ đợi đòn tấn công của Hồ Lan Hương và Nguyễn Ngọc Như Quỳnh. Càng nhiều vào lúc này càng tốt. Tôi sẵn sàng mất thời gian làm việc khác để đi đôi co với họ ngay tại thời điểm này.

Hãy nhớ rằng trước khi tôi bước vào cuộc công kích với hai con người này, tôi có vị thế cho riêng mình. Tôi thừa nhân thức đó sẽ là một cuộc chơi mất thời gian và tổn hại danh dự cũng như sức lực.

Khi mà biết những điều mang lại thiệt cho mình hơn, mà vẫn làm. Chỉ có những khả năng, một là tôi là người Việt Tân đánh phá Nguyễn Ngọc Như Quỳnh, hai tôi là người an ninh cài để phá hoại người đấu tranh trong nước.

Điều thứ ba tôi để cho mình, khi nào đó tôi sẽ nói. Có thể lúc đã rất già.
Xem tại !:
theo daohieu :

BẮC TRIỀU TIÊN BIẾN MẤT

Trong ảnh, Triều Tiên dường như biến mất giữa Hàn Quốc và Trung Quốc. Ảnh: NASA
Trong ảnh, Triều Tiên dường như biến mất giữa Hàn Quốc và Trung Quốc. Ảnh: NASA
Thứ Ba, 25/02/2014 09:12
Khi bay qua Đông Á, các phi hành gia của Trạm Không gian quốc tế (ISS) đã chụp được tấm ảnh màn đêm bao trùm bán đảo Triều Tiên, cho thấy sự tương phản sắc nét giữa 2 nước láng giềng.
Thiếu đi ánh sáng ban ngày, mức độ phát triển kinh tế và tụ hội dân cư giữa 2 bên được thể hiện sống động qua ánh đèn đêm.
Nhìn vào tấm ảnh chụp ngày 30-1-2014, thấy ngay thủ đô Seoul của Hàn Quốc là thành phố lớn với vầng sáng rực rỡ. Với dân số 25,6 triệu người, Seoul được xếp vào loại siêu đô thị.
Trái ngược hẳn, Bình Nhưỡng chỉ là đốm sáng le lói trong bức ảnh, tương đương các thị trấn nhỏ của Hàn Quốc. Cả đất nước Triều Tiên hầu như tối mịt, lọt thỏm giữa Hàn Quốc và Trung Quốc, trông không khác gì phần biển Nhật Bản và Hoàng Hải đen ngòm xung quanh . Bình Nhưỡng nổi lên như một ốc đảo tí hon dù dân số ở đây cũng vào mức 3,26 triệu người (số liệu năm 2008).
Đường bờ biển thường rất lấp lánh trong các tấm ảnh chụp ban đêm. Trong khi bờ biển phía Đông Hàn Quốc nối thành một dải ánh sáng thì cả 2 đường bờ biển của Triều Tiên đều rất khó nhận biết. Độ sáng tối cũng cho thấy mức tiêu thụ năng lượng tính theo đầu người của 2 nước, ở Hàn Quốc là 10.162 kilowatt giờ so với 739 kilowatt giờ ở Triều Tiên.
HẢI NGỌC
(Theo Business Insider, Washington Post)

Quê Choa: Mỹ cứng rắn hơn về Biển Đông : Cơ hội tốt cho Việt...

Mỹ cứng rắn hơn về Biển Đông : Cơ hội tốt cho Việt Nam

 Trọng Nghĩa
Theo RFI 
Ảnh bên:Việt Nam là nước bị đường lưỡi bò Trung Quốc trên Biển Đông gây hại nhiều nhất

Từ cuối năm 2013, các tuyên bố chính thức cũng như không chính thức của giới lãnh đạo ngoại giao và quân sự Mỹ về Biển Đông đã cứng rắn hẳn lên đối với Trung Quốc, vào lúc Bắc Kinh càng lúc càng có thêm các hành động bị coi là khiêu khích để áp đặt bằng sức mạnh các đòi hỏi chủ quyền của Trung Quốc tại Biển Đông. Đối với giới quan sát, sự kiện lập trường của Washington được tái khẳng định một cách mạnh mẽ là một cơ hội tốt mà các nước Đông Nam Á, trong đó có Việt Nam, cần phải tranh thủ để kháng lại áp lực từ phía Trung Quốc.
 Xem : Quê Choa: Mỹ cứng rắn hơn về Biển Đông .

Chủ Nhật, 23 tháng 2, 2014

Lãnh đạo VN có thể thấy gì từ Ukraine?

Ảnh bên:Người biểu tình đốt ảnh của ông Yanukovych trong lúc Quốc hội Ukraine chỉ định quyền Tổng thống.

 Lãnh đạo Việt Nam có thể có sự lựa chọn từ một nhìn nhận tích cực, hoặc trái lại là tiêu cực từ biến động đang diễn ra hiện nay ở Ukraine để áp dụng vào tình hình trong nước, theo một cựu quan chức thuộc ngành ngoại giao của Việt Nam.
 Xem :Quê Choa: Lãnh đạo VN có thể thấy gì từ Ukraine?:


Phiếu tố giác tội phạm – thủ đoạn bịt miệng dân

theo Bauxite Viet Nam
clip_image001Công an quận 4 thành phố Hồ Chí Minh vừa phát đến từng hộ dân “Phiếu Tố giác Tội phạm” sau đây. Bằng cách làm này, người ta có thể bắt bất kỳ ai dám phê phán Đảng và Nhà nước (tội “kích động, nói xấu chế độ”), bất kỳ ai cả gan liên kết với nhau để khiếu kiện (tội “vận động khiếu kiện tập thể”). Hiến pháp năm 2013, vừa mới được Quốc hội thông qua chưa đầy ba tháng, long trọng xác nhận quyền tự do ngôn luận (Điều 25), quyền khiếu nại, tố cáo (Điều 30) – tất cả các quyền này đã bị sổ toẹt. Bằng “Phiếu Tố giác Tội phạm” này, người ta đe nẹt dân: Biết thân thì phải câm miệng! Hơn nữa, nó khiến dân phải dè chừng nhau – biết đâu người bên cạnh có thể ghi âm để tố cáo với công an vì trong một phút uất ức thấy giá xăng giá điện tăng vọt, thấy một cán bộ nhũng nhiễu, … mình trót buộc miệng chửi thề! Dầu không phải là tội phạm, ai cũng nơm nớp! Và khi nhìn thấy ai cũng là tay chỉ điểm tiềm năng, thì mình đánh mất phẩm giá của chính mình!
Dân chủ là làm sao cho dân mở miệng, đừng để cho dân sợ không dám mở miệng, nhưng điều đáng lo hơn nữa là khiến dân không thiết mở miệng” (Hồ Chí Minh). Than ôi! Cụ Hồ đã lạc hậu! Ngày nay, người ta làm đủ mọi cách để “dân sợ không dám mở miệng”. Hay đây là sáng tạo để “đổi mới thể chế và phát huy mạnh mẽ quyền làm chủ của Nhân dân” mà Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng hô hào trong Thông điệp đầu năm 2014?! Cứ đà này, thì cái ngày “dân không thiết mở miệng” đã nhãn tiền!
“Phiếu Tố giác Tội phạm” là để yên dân. Tố giác “tội phạm” kiểu này, dân yên làm sao được!
Bauxite Việt Nam
clip_image003
clip_image005

Có hay không “quyền lực của nhân dân”?

Cánh Cò



 Cư dân mạng Việt Nam hào hứng theo dõi diễn tiến tại Ukraine không khác gì theo dõi giải bóng đá thế giới. Chỉ khác một điều các cầu thủ đổ mồ hôi cho chiến thắng với chiếc cúp vô tri còn đằng này thì người dân Ukraine lại đổ máu cho nguyện vọng chính đáng của họ mà phần thưởng là: thoát ra khỏi gọng kềm ác nghiệt của nước Nga.
Xem !:

Yanukovych – kẻ trộm cắp tầm quốc gia


Biệt thự của Yanukovich trong khuôn viên 140 hecta. Ảnh: Internet
Biệt thự của Yanukovich trong khuôn viên 140 hecta. Ảnh: Internet
Yanukovych đã rời thủ đô Kiev cùng với tùy tùng, đi về Kharkov, gần biên giới Nga. Ông để lại phía sau tòa biệt thự trong khuôn viên 140 hecta. Người biểu tình vào xem và họ đã thấy mình đúng khi nổi dậy ở Maidan trong mấy tháng qua.
Những kẻ độc tài, tham nhũng nổi tiếng trên thế giới đều có một điểm chung: tàn bạo, tham lam, giữ ghế đến cùng, không phải vì bảo vệ chế độ, mà vì đống tiền ăn cắp được của nhân dân. Vì tiền và quyền lợi, chúng sẵn sàng xả súng giết chết ai dám ngăn cản chúng. Cho đến một hôm người ta phải lôi xác chúng ra từ ống cống.
Hiện Yanukovych đang chạy trốn. Putin nhìn thấy tòa nhà với cả ZOO bên trong, nhà vệ sinh dát vàng, những đồ quí hiếm khắp trên thế giới, ông sẽ tự hỏi, ủng hộ một thằng ăn cắp để làm gì. Trừ phi Putin cùng hội cùng thuyền.
BhFCLlPIMAAakCd
Sưu tập xe hơi và xe máy
BhFGqPeCEAEHyUi
Thuyền buồm cổ
BhFN3kdIQAAGieA
Lợn Yanukovych
BhFNdzRIMAARj9L
Vườn bách thú
BhFRouqIIAAElC3
Biệt thự
BhFUhaTIIAAnYvi
Người biểu tình tranh thủ chụp ảnh
Xem thêm
Nội thất biệt thự
Nội thất biệt thự
Viktor Yanukovych cả cuộc đời làm việc cho chính phủ, vợ đã về hưu. Trước khi là Tổng thống, ông nhận lương 2000$/tháng nghị viên quốc hội. Không có một thu nhập nào khác để có thể giải thích tài sản riêng của Yanukovych. Một cái cửa trong  biệt thự giá 64.000$, tương đương với 3 năm liền, Yanukovych làm và không ăn.
Xem xong ta sẽ hiểu tại sao Yanukovych ra lệnh cho an ninh bắn vào người biểu tình. Bảo vệ chế độ hay bảo vệ của ăn cắp. Người biểu tình cũng sẽ không ra đường nếu họ có một biệt thự tương tự.
Maidain
Quảng trường Maidan. Nếu có công bằng xã hội sẽ không đổ ra đường.
theo hieuminh blog
Viktor Yanukovych

Theo Văn hóa thông tin

Đây là nhà của kẻ chạy trốn của Ukraine, người vừa bị lật đổ...

Thứ Bảy, ngày 22 tháng 2 năm 2014
Tags: