| |
(1)Nguyễn Phương Uyên: “Tôi yêu Tổ quốc, nhưng xin đừng đánh đồng với Đảng”.
|
| | |
(2)Luật gia Lê Hiếu Đằng: “Khi ra khỏi Đảng, tôi được tự do đấu tranh bảo vệ chủ quyền, toàn vẹn lãnh thổ; bảo vệ nhân quyền và dân quyền; bảo vệ môi trường. Đó là những vấn đề thiết thực cho con người, vì con người đối với người Việt, chứ còn cái thứ chủ nghĩa xã hội rất là mơ hồ”.
| | |
| | |
| |
(3) Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng: “Đến hết thế kỷ này không biết đã có chủ nghĩa xã hội hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa”.
(4) Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng: “Xem ai có tư tưởng là muốn bỏ Điều 4 Hiến pháp không, phủ nhận vai trò lãnh đạo của đảng không? Muốn đa nguyên đa đảng không?Muốn ‘tam quyền phân lập’ không?Hả?Muốn ‘phi chính trị hóa quân đội’ không? Người ta đang có những quan điểm đấy! Đưa cả lên phương tiện thông tin đại chúng nữa.Thì như thế là suy thoái chứ còn gì nữa, chỉ ở đâu nữa nào?Tham gia đi khiếu kiện, biểu tình, ký đơn tập thể... thì nó là cái gì?! Cho nên các đồng chí quan tâm xử lý cái này”.
|
| | |
(5) Phó Chủ tịch Nước Nguyễn Thị Doan:
“Nhà nước ta là Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân, biết kế thừa những tinh hoa dân chủ của các Nhà nước pháp quyền trong lịch sử và đã, đang phát triển lên tầm cao mới, khác hẳn về bản chất và cao hơn gấp vạn lần so với dân chủ tư sản”. | |
|
| | |
| |
(6) Đại sứ Việt Nam tại Trung Quốc Nguyễn Văn Thơ:
”Chính sách nhất quán của Việt Nam là coi trọng phát triển quan hệ hữu nghị, tăng cường hợp tác toàn diện với Trung Quốc. Chúng ta không có hai lòng”. |
| | |
(7) Cáo trạng của Viện Kiểm sát tỉnh Long An:
Khẩu hiệu “Tàu khựa hãy cút khỏi Biển Đông” của sinh viên Nguyễn Phương Uyên là có “nội dung không hay về Trung Quốc”. | |
|
| | |
| |
(8) Đại sứ Việt Nam tại Triều Tiên Lê Quảng Ba:
”Bao giờ ta có thể làm được như họ? [Triều Tiên]”. |
| | |
(9) Bộ trưởng Y tế Nguyễn Thị Kim Tiến:
“Tăng viện phí là thành tựu y tế”.
| |
|
| | |
| |
(10) Bộ trưởng Bộ Thông tin và Truyền thông Nguyễn Bắc Son: “Báo chí nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam là một phương tiện thông tin truyền thông thiết yếu của đời sống xã hội, là cơ quan ngôn luận của các tổ chức Đảng, Nhà nước, tổ chức xã hội; là diễn đàn của nhân dân. Như vậy có thể khẳng định rằng, trong xã hội ta không có báo lá cải”.
|
| | |